Đối với một người đi dạy học như mình, ngồi làm bài tập giống như học viên, nghiền ngẫm từng phần từng đoạn trước khi đến lớp rất thú vị. Đến lớp là bung lụa là sẵn sàng chia sẻ những từ vựng thú vị, những mẫu câu hay ho với các bạn khác và sẵn sàng học hỏi thêm từ các bạn ý. Nhiều lúc mình còn quên mất mình đang là người đứng lớp haha, cơ mà thiết nghĩ người đứng lớp với người không đứng lớp cũng chẳng khác gì nhau nếu đi dạy là đi học mà đi học cũng là đi dạy. Đứng lớp rồi dần dần cũng nhận thêm ra được nhiều điều, giờ mình càng thấy rõ sự khác nhau giữa một trainer và một teacher. Trong khi teacher giảng bài học viên nghe, đôi lúc teacher luôn luôn đúng thì một người trainer chỉ cần nhẹ nhàng đến bên đời học viên như một người bạn đã có kinh nghiệm, người dẫn đường và đồng hành cùng các bạn ý trên con đường trinh phục mục tiêu mà mình đã đặt ra.
Có một đợt liếc qua TV thấy mấy cái chương trình truyền hình thực tế nó hay nhắc đến từ “THỊ PHẠM”, nghe như tên người ý, tò mò tra thử mới biết nó cũng có nghĩa giống như hướng dẫn, model (làm mẫu) cho thí sinh, để thí sinh hình dung ra được mình cần phải làm gì với thử thách mà chương trình đề ra. Thiết nghĩ làm trainer cũng chẳng khác gì làm huấn luyện viên, muốn coach được người khác thì khả năng “THỊ PHẠM” cũng phải vững và tốt. Để làm được điều đó tự trainer phải có ý thức làm và học cùng học viên, không thể cậy mình làm trainer rồi mà lấy kiến thức ra đè đầu cưỡi cổ học viên được. Chính mình cũng phải bắt tạy vào làm, vào học cùng học viên thì mới hiểu được những khó khăn và vấn đề mà học viên gặp phải, học viên cần là phải sẵn sàng “THỊ PHẠM” được cho họ. Mình học mình làm nhiều trước hết là sẽ tốt cho bản thân mình trước rồi sau đó học viên họ mới được nhờ.
Không liên quan nhưng nay ngồi lục lại vở cũ mới chợt nhớ ra mình đã từng có một quyển sổ từ ghi chép chằng chịt như thế này. Cả một gia tài đi luyện tiếng Anh bờ hồ với người nước ngoài được thu gọn lại trong một quyển sách, quý lắm !!!!()