Qua thanh xuân là thời gian để nhìn lại. Ai rồi cũng có những câu chuyện để viết cho tuổi thanh xuân của riêng mình. Nhưng bất kể câu chuyện đó là gì, sau tất cả, chúng ta sẽ đều luyến tiếc cho những lần mình đã không thể sống trọn vẹn, cho những năm tháng đầy bồng bột mà mình sẽ chẳng bao giờ tìm lại được.
Năm tháng không chờ mình.
Mình sợ hối hận, nên mình phải đi xa.
--Machu Picchu Tháng Ba--
Machu Picchu là điều duy nhất đầu tiên mình nghĩ đến khi lên kế hoạch cho chuyến đi Nam Mỹ. Nếu không phải vì bức ảnh Machu Picchu hùng vĩ, cùng những giai thoại bí ẩn xung quanh nó thì có lẽ uớc ao một lần được tận mục sở thị cũng sẽ không thôi thúc mình đến mức như vậy. Càng tìm hiểu lại càng bị cuốn hút, càng cuốn hút lại càng khao khát để đi.
Chẳng hoành tráng đường bệ như Vạn Lý Trường Thành, cũng chẳng phải vài nghìn năm tuổi thọ như Kim Tự Tháp Ai Cập, nhưng Machu Picchu, bằng một cách nào đó, vẫn nhận hàng trăm triệu lượt bầu chọn trên toàn thế giới cùng hội đồng tuyển chọn là những kiến trúc sư hàng đầu của năm châu lục, nhất trí chọn Machu Picchu là một trong những di tích khảo cổ đẹp và bí ẩn nhất hành tinh.
Không phải ngẫu nhiên mà Machu Picchu - thành phố đã mất của người Inca dù "tuổi đời còn non trẻ" đã vượt qua tất thảy các đối thủ " sừng sỏ" khác như quần thể Angkor (Campuchia), Stonehenge (Anh), những pho tượng Moai trên đảo Phục Sinh (Chile)… để chễm chệ trở thành một trong 7 kỳ quan của thế giới mới.
Hành trình đi tìm nền văn minh thất lạc lẩn khuất trong lòng Andes quả thực không hề đơn giản. Từ Cusco đi 2 tiếng xe khách để đến Ollantaytambo rồi từ Ollantaytambo tiếp tục 2 giờ đồng hồ nữa theo tàu siêu cấp của Inca Rail để đến thị trấn dưới chân núi, rồi lại chờ một đêm để sáng sớm tinh mơ từ thị trấn dưới chân núi, theo xe khách leo lên con đường núi hiểm trở để thật sự đặt chân lên thánh địa.
Từ Cusco, vội vàng theo xe khách cùng dân địa phương để đến ga xe lửa ở Ollantaytambo. Đây là một trong những tàn tích mà mình đã khám phá trước đó cùng với Moray, Pisaq,... Ollantaytambo được xem là căn cứ quân sự cực kỳ kiên cố, được thiết kế và xây dựng như là điểm phòng phủ cuối cùng để kẻ thù không thể đến được nơi linh thiêng nhất của đế chế Inca - Machu Picchu.
Phố núi chợt nắng chợt mưa, giữa buổi chiều trời đang nắng to thì nước bỗng từ đâu trút xuống. Loay hoay tìm chỗ trú rồi mới nhận ra rằng mình là đứa duy nhất luống cuống chạy mưa. Xung quanh người bản địa vẫn chậm rãi tản bộ, vẫn ung dung ngồi ở ghế đá. trẻ con vẫn vui đùa ở sân giữa, không có vẻ gì như là trời đang mưa. Ừ thì trời vẫn nắng, nhưng mưa thì cũng đang rất to. Không ai che ô, cũng chẳng có ai lấy tay che đầu vội vã tìm chỗ trú như mình. Chắc người ta quen quá rồi, kiểu thời tiết mưa đó rồi tạnh đó, Ướt đó rồi lại khô ngay. Thật vậy, 10 phút sau nắng lại tưng bừng, đường sá cũng tự nhiên khô ráo như quần áo mình vậy.
Peru thật sự rất biết cách tận dụng mọi vẻ đẹp của Andes và cũng biết cách để tận thu ngoại tệ từ khách du lịch. Đi Machu Picchu không chỉ đơn giản là ngắm nhìn một thành phố hoang tàn, đổ nát, mà còn là sự tận hưởng thiên nhiên hùng vĩ trong suốt cả quãng đường dài. Đó là lý do tại sao mà hệ thống tàu lửa ở đây được đầu tư rất cao cấp và ấn tượng, khiến hầu hết các khách du lịch phải chấp nhận móc kha khá hầu bao để đi tàu thay vì đi xe khách cho dù đắt đỏ hơn rất nhiều. Đối với nhiều người, sự trải nghiệm trên chuyến tàu đến Machu Picchu thậm chí còn đáng nhớ hơn cả ký ức về thánh địa. Mình cũng là một trong những người chấp nhận chi trả gần 4 triệu cho chiếc vé khứ hồi cho chuyến tàu chỉ kéo dài 2 tiếng đó. Một chuyến tàu đêm cho lượt đi và chọn lượt về vào ban ngày để có thể ngắm nhìn dãy Andes. Và cho đến giờ mình vẫn cảm thấy rất hài lòng.
Sau 2 tiếng trên chuyến tàu đêm, vừa đặt chân đến nơi thì trời đổ mưa, rời ga tàu nhốn nháo lúc 10h đêm, trùm vội mũ của chiếc hoodie lên đầu để khỏi ướt, rồi cứ thế đi dọc theo con đường nhỏ đi vào thị trấn. Trời mưa về khuya lại càng vắng người, chỉ có một vài khách du lịch cũng như mình vừa rời khỏi ga, chạy vội vàng tìm chỗ nghỉ.
Trùm mũ kín mắt mũi, cứ thế cắm cúi đi, chỉ nghe mỗi tiếng mưa lộp độp trên đầu và tiếng nước xối xả. Con sông xẻ dọc thị trấn, vì mưa nên càng chảy xiết. Thấy có chút hoang mang vì chỗ nào cũng đóng cửa. Người ướt, bụng đói, vừa đi vừa xoa hai bàn tay lạnh buốt, vừa nghĩ phải nhanh tìm một chỗ ngủ. Không cần gì nhiều, chỉ cần có nhà vệ sinh riêng, wifi và nước nóng. Đừng nghĩ rằng đây là những cái hiển nhiên, hostle, nhà nghỉ ở đây lạ lắm, nếu bạn không check trước, thì đừng dở khóc dở cười khi đã lỡ cởi đồ mà nước thì lạnh buốt.
Ghé qua một vài hostle, hỏi giá, xem phòng. Tư chất của một backpacker không cho phép mình dễ dãi, không thể để bản thân bị chặt chém được. Sau một vòng đảo quanh vài hostle và kì kèo mặc cả, cuối cùng cũng chọn được một chỗ nghỉ chân ấm cúng với mức giá 50 Soles (khoảng 20$).
Quẳng balo, chạy ra góc phố, chỗ có chiếc xe đẩy nhỏ vẫn đang bán bánh kẹp giữa trời mưa, mua tạm một cái với ú ụ nhân thịt, khoai tây chiên. 5 soles. Chao ôi là rẻ. Tự nhiên bị bất ngờ vì có lẽ mình chưa từng mua được bất kỳ thứ gì ngon như vậy chỉ với giá 5 soles từ khi đặt chân đến đất nước Peru này.
Về phòng, ngâm nước nóng rồi sửa soạn cho hành trình ngày mai tìm về thánh địa. Nhìn đồng hồ đã hơn 12 giờ. Machu Picchu về đêm lạnh cắt da cắt thịt, trèo vội lên giường và quá bất ngờ khi thấy tận 4 lớp chăn, tấm dày tấm mỏng với đủ mọi chất liệu. Có lẽ người ta biết rằng, không phải đứa Châu Á nào cũng có thể chịu được cái rét sương giá ở vùng núi cao này.
Khẽ đặt báo thức lúc 3h30 sáng. Cuộn tròn trong chăn và ngủ ngay lập tức. Sẽ là một đêm ấm áp và chóng vánh lắm đây.
Một số bài viết có liên quan:
Tân Thế Giới: Đi tìm nền văn minh thất lạc!
Tân Thế Giới: Cusco, Peru - Phố núi đậm đà như cốc Chicha!
Tân Thế Giới: Nhật Ký Andes!
Tân Thế Giới: Cusco, Peru - Những ngày đi rất xa!
Sướng thật. Hơn mình có 1 tuổi mà đã đi khắp thế giới rồi. Ngưỡng mộ quá. Bài này chắc phải viết từ lúc đi du lịch chứ h nhớ lại viết thì đúng là pro. :)) dài quá đọc mãi ms hết. :))
2 tuổi nhá. Haha. Lúc đi t làm gì có time để viết. Thỉnh thoảng chỉ note ra vài dòng. H về mới viết đấy chứ haha.
Thế sao @a-alice bảo chị @hanggggbeeee sinh năm 95. Lại còn là đồng hương nữa :D
Haha. 94 nhá. Đồng hương thì chuẩn rồi nạ
Lại phải auto "chị" rồi 😌 Đi đâu cũng gặp các chị 😂
tớ thấy hành trình này thật mệt, với một đứa lười như tớ thì sẽ chọn ở phòng nghỉ :( kỳ thực tớ là đứa đi du lịch lười nhất thế giới này mất nên tớ chắc chắn sẽ không làm được như cậu :)
Ừ. Công nhận là mệt thậtx haha. Nhưng mà đi du lịch phượt kiểu này thì phải thế thôi.
đúng rồi tớ thấy mệt ý :) nhưng mà mỗi người có một sở thích và niềm vui riêng mà
C có những chuyến đi thật thú vị, hâm mộ quá ạ!
Cảm ơn e :))
chị sướng thật đó
Đi vất vả lắm e ơi haha
đi chơi mà cũng vất vả ạ :D
Xin chào tôi là bạn của jobviet ^^
Ahhh. You are the one that joined in saigon meet up with jobviet, aren’t you? Hahaa
yes , that's me..^^
Haha. Followed