Chào cả nhà Steemit thực sự rất bận nên không có thời gian ghé thăm blog cộng đồng chúng ta nữa. Đêm nay, mình chợt rất tâm trạng và viết bài thơ này. Mong được sự ủng hộ của tất cả các bạn.
Mình thực sự rất yêu màu tím bởi màu tím thì tượng trưng cho sự thủy chung, cho tình yêu vĩnh hằng. Nhưng mà có đôi khi màu tím gợi lên cảm giác buồn.
CON ĐƯỜNG XƯA...
Nhớ chỗ đó, mình đã ở bên nhau
Nơi hoa xoan, rơi màu tím trên tóc
Em xúc động, với vần thơ vừa đọc
Mắt long lanh, em đã khóc thật nhiều
... Con đường xưa, nay đã quá tiêu điều
Bông xoan tím, rất nhiều sao không thấy
Em sững sờ, nhặt lại kỉ niệm ấy
Cặp tóc đen, vùi ở đấy lâu rồi...
... Con đường buồn ngày ấy mãi theo em
Bởi ẩn hiện, nụ cười anh quen thuộc
Có hoa xoan, có mùi tóc thảo dược
Có tình yêu, đã ao ước mê say...
Em bất chợt nhìn anh trong ký ức
Khoảng trời xưa giờ đã quá mênh mang.
Em nhìn về phía những vì sao
Ôi h![hoa xoan.jpg](https://ipfs.busy.org/ipfs/QmV4n43fgwdRMTN5g33m8Y6UpuZVBaYGhCzbCDUNA
💮💮💮💮💮💮💮💮💮💮💮
Đêm 06/09/2018