My article in Vietnamese language
Chào mọi người, chúc mọi người một ngày bình an.
Như chúng ta đã biết bệnh viện là một cơ sở hạ tầng ở một địa điểm gần khu dân cư để khám chữa bệnh và chăm sóc sức khỏe thể chất. Nhưng con người còn có một đời sống tinh thần phi vật chất phong phú mà chúng ta vẫn luôn tự hào vượt trội hơn các sinh vật khác. Điều đó góp phần rất lớn cho sự thành công của loài người chúng ta. Nó luôn khao khát sự thoải mái,an toàn,khỏe mạnh và tràn đầy năng lượng( hạnh phúc). Đó là mong muốn, không có nghĩa là nó luôn được đáp ứng và đón nhận sự trọn vẹn. Từ Cách mạng Nông Nghiệp đến Cách mạng Khoa Học con người tham gia vào một mạng lưới xã hội lớn hơn và phức tạp hơn được bổ sung sự tư hữu cá nhân nhằm giúp chúng ta đạt được sự hạnh phúc và tiện nghi hơn nhưng mặt khác làm nảy sinh trong quá trình đó là một căn bệnh(stress) gây ra bởi sự căng thẳng,lo lắng,bất an, không hài lòng. Con người càng dồn nhiều về đô thị để tìm kiếm cơ hội đẩy mỗi cá nhân vào một nhịp sống nhanh hơn,tham vọng hơn và cũng stress hơn. Căn bệnh này theo tôi nó là nguy hiểm nhất bởi vì nó chầm chậm ăn mòn làm suy kiệt từ từ cơ thể,tâm trí và làm nền móng cho các căn bệnh thể chất theo sau. Có vô số cách của mỗi cá nhân để giải quyết nó như: âm nhạc, thể thao,bác sĩ tâm lý,thuốc,sở thích,bạn bè,gia đình,... Bản thân tôi nghĩ stress bắt đầu từ khi con người từ bỏ tư cách là cư dân của tự nhiên sang là thành viên của xã hội. Và cách chữa trị tốt nhất nên từ nguyên nhân,và tôi luôn chọn thiên nhiên và hòa làm một với nó thực sự. Làm việc trong một thành phố nhộn nhịp thì bệnh viện tinh thần tốt nhất là vùng ngoại ô,miền quê hoặc biển cả.
Tôi làm việc tại thành phố Đà Nẵng- Việt Nam nên hôm nay tôi sẽ giới thiệu một trong những bệnh viện đó là một xã miền núi có tên Hòa Bắc cách trung tâm thành phố khoảng 40km. Đây là một trong những nơi còn sót lại ít chịu ảnh hưởng từ sự công nghiệp hóa và dịch vụ và được thiên nhiên ưu đãi có núi có sông là vùng thung lũng nằm kẹp hai bên dãy núi đồ sộ. Với khí hậu mát mẻ,trong lành và yên tĩnh sẽ khiến bất cứ ai từ thành phố dạo chơi ở đây ngay lập tức cảm nhận được sự bình yên, xoa dịu tâm hồn,loại bỏ những căng thẳng của cuộc sống đằng sau( đặc biệt với những người thích yên tĩnh). Đà Nẵng là thành phố du lịch biển với nhiều địa điểm tham quan kết hợp thiên nhiên đẹp đẽ và dịch vụ đa dạng nên khu vực Hòa Bắc chỉ thực sự được biết đến và nổi lên vài năm trở lại đây.
Tôi cảm thấy khá may mắn khi biết đến Hòa Bắc từ khoảng 4 năm trước nhờ một người anh đạp xe chia sẻ. Vì thời điểm đó chưa nhiều người ở thành phố biết đến nên có thể cảm nhận được sự yên tĩnh thanh bình thuần khiết nhất. Tôi dị ứng với bê tông cốt thép,âm thanh nhân tạo và mùi thịt người nên Hòa Bắc luôn là lựa chọn ưu tiên hàng đầu trong suốt 4 năm qua. Cứ đến ngày cuối tuần tôi thường đạp xe 1 mình hoặc cùng nhóm làm một chuyến đi lên đó và khám phá vui chơi,ngắm cảnh. Hòa Bắc nổi tiếng dần và nhiều người biết đến hơn nhất là các bạn trẻ có lẽ công lao lớn nhất nhờ những người chơi xe đạp chia sẻ😍. Với khoảng cách vừa phải và thiên nhiên đẹp đẽ hoang sơ để khám phá có nhiều cách để tham quan nhưng tôi thích xe đạp nhất vì vừa kết hợp thể thao, sở thích và quan trọng nhất giúp ta chậm lại để thực sự hòa làm một với thiên nhiên thay vì chỉ bước chân vào nó.
Kỉ niệm với nơi đây mà tôi ấn tượng nhất chính là lần đầu tiên tới đây. Tôi mới mua xe đạp leo núi được khoảng 9 ngày thì được một người anh chia sẻ về chuyến đi đạp kiếm 100km hàng tuần của a tại Hòa Bắc. Ngay lập tức tôi bị hấp dẫn bởi nó vì toàn màu xanh của cây cối. Không do dự tôi quyết định 2 ngày sau tới cuối tuần đi luôn, nhưng vì chưa tập luyện nhiều và đủ sức khỏe với quãng đường đi về hơn 80km nên tôi nghiên cứu google map để tìm một điểm trên quãng đường để dùng xe máy chở cả xe đạp tới. Địa điểm đó tôi chọn là nhà thờ Hội Yên. Tới ngày đi cột xe đạp sau chiếc xe máy tôi lên tới và vào nhà thờ xin gặp vị linh mục quản lí nhà thờ đó xin gửi xe máy lại để dùng xe đạp đi chơi khám phá xung quanh. Vị linh mục rất thân thiện và nhiệt tình giúp đỡ và ủng hộ ý tưởng của tôi. Vì cũng là người Công giáo nên tôi cũng ngồi trò chuyện thêm thì được biết thêm đây là một nhà thờ Công giáo vừa được xây dựng xong khoảng 1 tháng và đang hoàn thiện các hạng mục còn lại như khuôn viên xung quanh,tượng bên ngoài,đổ bê tông sân trước và cổng trước. Và ngài cũng mới được cử về đây truyền giáo được hơn 2 năm và cùng với giáo dân gom góp xây dựng một thánh đường hoàn chỉnh này. Nhà thờ có diện tích không lớn và phủ lớp sơn trắng nổi bật với màu xanh của miền núi. Ở cùng với ngài còn có 3 đứa trẻ học tập và phụ giúp những công việc tại nhà thờ. Mấy nhóc đó rất khoái tôi vì tôi cũng chọc ghẹo mấy đứa và hướng dẫn cho tụi nhỏ đạp xe của tôi.
Dỡ xe đạp xuống và bắt đầu hành trình tham quan nơi đây với cả một khu vực trồng mía nguyên liệu cho các nhà máy ngay đối diện nhà thờ. Dừng xe xuống hỏi thăm trò chuyện với các cô chú đang thu hoạch mía. Thương nhân mua của người dân địa phương tại vườn 50000 vnd/1 bó(20 cây) khá rẻ. Chọc ghẹo mấy con trâu đang gặm gốc mía rồi tiếp tục khám phá những cánh đồng lúa,rặng tre yên bình như chính quê tôi. Lang thang đi sâu vào thôn Tà lang cách điểm gửi xe khoảng 15km nữa tìm được một nhà người dân đồng bào Cơ Tu ăn sáng. Người đồng bào ở đây có người thân thiện có người hơi e dè vì ít thấy người lạ nhưng rất thật thà tốt bụng. Không nói chuyện đựợc nhiều nhưng tôi ăn xong còn mời tôi uống nước một loại lá cây rừng rất thơm và ngọt. Còn bảo tôi có võng thích cứ ngủ chút rồi về cho bớt nắng. Ngồi ngắm mấy cây lan rừng và vườn cây trái khiến tối nhớ nhà vì nhà tôi cũng có vườn rất rộng. Nghỉ khoảng 30p tôi quay về lấy xe để về để dịp khác đi khám phá tiếp. Về tới nhà thờ Hội Yên đã gần trưa vị linh mục có mời ở lại dùng cơm trưa nhưng tôi từ chối và hẹn vào một ngày khác. Mấy đứa nhóc còn bảo a lần sau lên nữa vì tò mò mấy chuyện tôi kể ở dưới phố.
Một nơi thú vị để khám phá và thư giãn khiến tôi thấy như tan biến mọi áp lực,căng thẳng của công việc và các vấn đề của xã hội. Từ đó tôi và nhóm của mình rất thường xuyên mỗi tháng 1,2 lần ghé khám phá và vui chơi. Hiện nay đã có thêm nhiều dịch vụ hơn,và cũng đông người dã ngoại cuối tuần hơn như cắm trại,leo núi,chèo sup,... Vừa giúp người dân có thêm kinh tế từ dịch vụ vừa giúp nhiều người có nơi để chọn chăm sóc sức khỏe tinh thần cho nhiều người hơn nữa. Hi vọng Hòa Bắc được giữ gìn tốt hệ sinh thái và không công nghiệp hóa vô độ. Liều thuốc tốt nhất chỉ cá nhân mỗi người sẽ tìm thấy cho riêng mình.
Nếu kết hợp được cả thể chất và tinh thần thì hiệu quả sẽ cao nhất.
Cảm ơn mọi người đã đọc.